
Thủ môn: Matz Sels (Nottingham Forest) Trong thời đại mà các thủ môn chơi chân đang thịnh hành, việc chọn Matz Sels có thể hơi mang tính “hoài cổ”. Anh không phải kiểu thủ môn thích cầm bóng thường xuyên, và Nottingham Forest cũng không phải đội bóng ám ảnh với việc triển khai bóng từ tuyến dưới.
Sels là một thủ môn truyền thống đúng nghĩa. Anh đã làm tốt công việc của mình trong mùa giải này, khi không thủ môn nào giữ sạch lưới nhiều hơn anh tại Premier League (13 lần, ngang bằng David Raya). Dù số trận giữ sạch lưới không hoàn toàn phản ánh năng lực cá nhân của thủ môn, nhưng với Sels, con số này phản ánh hiệu quả tổng thể của anh.

Anh đứng thứ tư về số pha cứu thua (120, sau Mark Flekken, Aaron Ramsdale và Jordan Pickford) và tỷ lệ cứu thua (72,6%). Theo mô hình xGOT (bàn thắng kỳ vọng từ các cú sút trúng đích) của Opta, Sels đã ngăn chặn được 4,3 bàn thua nhiều hơn so với một thủ môn trung bình, đứng thứ tư tại Premier League. Đây là một mùa giải đáng nhớ cho Sels, người góp phần lớn giúp Forest vượt kỳ vọng để cán đích ở vị trí thứ bảy.

Hậu vệ phải: Trent Alexander-Arnold (Liverpool) Trận hòa 1-1 trước Crystal Palace là lần cuối Trent Alexander-Arnold khoác áo Liverpool, ít nhất là trong tương lai gần, khi anh chuẩn bị chuyển sang Real Madrid. Sản phẩm của lò đào tạo Liverpool đã tạo dấu ấn lớn, trở thành nhân tố chủ chốt ở vị trí hậu vệ phải, thậm chí có thể nói anh đã định nghĩa lại vai trò này.
Mùa giải 2024-25, anh tiếp tục thể hiện phong độ ấn tượng. Không hậu vệ nào (chơi tối thiểu 900 phút) tham gia vào nhiều chuỗi tình huống kết thúc bằng cú sút trong thế trận mở hơn anh trên mỗi 90 phút (6,2). Anh có 9 lần góp công vào bàn thắng (6 kiến tạo), không hậu vệ phải nào vượt qua được. Anh cũng tạo ra 41 cơ hội trong thế trận mở, chỉ kém Daniel Muñoz (45).
Dù vẫn bị đặt câu hỏi về khả năng phòng ngự, Alexander-Arnold bù đắp bằng sự xuất sắc ở mặt tấn công, góp phần giúp Liverpool vô địch.
Trung vệ: William Saliba (Arsenal) Arsenal có hàng thủ tốt nhất Premier League mùa này, và William Saliba là trụ cột với 35 trận đá chính. Dù Arsenal gặp khó khăn vì chấn thương, đặc biệt là trường hợp của Gabriel Magalhães, Saliba đã giữ vững hàng thủ.
Trong số các trung vệ, anh đứng thứ ba về số lần tắc bóng (62), thứ hai về số lần thu hồi bóng (154) và nằm trong top 10 về tỷ lệ thắng tranh chấp (64,1%). Saliba cũng đóng vai trò quan trọng trong việc giữ bóng, với tỷ lệ chuyền bóng chính xác 94,5% trong thế trận mở, cao nhất trong số các trung vệ. Anh có 260 lần mang bóng tiến lên (di chuyển bóng ít nhất 5m về phía trước), đứng thứ 10 trong số các trung vệ.
Trung vệ: Virgil van Dijk (Liverpool) Virgil van Dijk trở thành cầu thủ Hà Lan đầu tiên dẫn dắt một đội bóng vô địch Anh, và là cầu thủ không phải người Anh đầu tiên làm đội trưởng Liverpool giành danh hiệu. Anh tiếp tục là bức tường vững chắc ở hàng thủ.
Trong số 167 cầu thủ tranh chấp trên 200 lần, chỉ Nikola Milenković (70,1%) có tỷ lệ thắng tranh chấp cao hơn Van Dijk (68,7%). Anh cũng đứng thứ hai về tỷ lệ thắng tranh chấp trên không (72,1%). Van Dijk thực hiện nhiều đường chuyền nhất giải (2.921, chính xác 91,8%), trong đó 975 đường chuyền về phía trước (80% chính xác) và 294 đường chuyền thành công vào 1/3 cuối sân, nhiều hơn bất kỳ cầu thủ nào ít nhất 35 đường.
Hậu vệ trái: Josko Gvardiol (Manchester City) Gvardiol là hậu vệ duy nhất tham gia nhiều chuỗi tình huống kết thúc bằng cú sút hơn Alexander-Arnold. Dù không phải hậu vệ trái điển hình với sự sáng tạo hay năng động, Gvardiol đã làm chủ vị trí này. Anh có 730 lần mang bóng và 403 lần mang bóng tiến lên, chỉ kém Jan Paul van Hecke. Gvardiol ghi 5 bàn, không hậu vệ nào vượt qua, và có 104 lần chạm bóng trong vòng cấm đối phương, chỉ kém Daniel Muñoz.
Tiền vệ trung tâm: Ryan Gravenberch (Liverpool) Gravenberch được Arne Slot đẩy xuống chơi ở vị trí số 6, và điều này đã nâng tầm anh. Anh dẫn đầu Liverpool về số lần thu hồi bóng (193) và có 60 lần cắt bóng, đứng thứ ba giải đấu. Anh cũng có 44 lần gây áp lực dẫn đến cướp bóng ở khu vực cao, 8 trong số đó dẫn đến cú sút. Sự ổn định của Gravenberch là yếu tố quan trọng giúp Liverpool vô địch.

Tiền vệ trung tâm: Declan Rice (Arsenal) Declan Rice chứng tỏ giá trị 100 triệu bảng với mùa giải sáng tạo nhất sự nghiệp. Anh tạo ra 59 cơ hội và có 5,6 kiến tạo kỳ vọng, cao nhất từ khi ra mắt. Anh đứng đầu Arsenal về số lần thu hồi bóng mỗi 90 phút (4,9) và thứ hai về quãng đường di chuyển (11,1km). Rice cũng xuất sắc trong các tình huống cố định, tạo ra 26 cơ hội từ bóng chết.
Cánh phải: Bryan Mbeumo (Brentford) Mbeumo ghi 20 bàn, trở thành cầu thủ Brentford thứ ba đạt cột mốc này trong một mùa giải cấp cao nhất. Anh có 7 kiến tạo, 1.037 lần chạy chỗ không bóng (nhiều nhất giải), và đứng thứ ba về tổng số lần chạy nước rút (870). Mbeumo góp phần lớn giúp Brentford cán đích trong top nửa trên.

Cánh trái: Matheus Cunha (Wolves) Cunha ghi 15 bàn và có 6 kiến tạo, thường xuyên tạo ra những khoảnh khắc cá nhân xuất sắc. Anh ghi 5 bàn từ ngoài vòng cấm (nhiều nhất giải, ngang Bruno Fernandes) và hoàn thành 61 lần đi bóng thành công. Anh cũng bị phạm lỗi 71 lần, đứng thứ hai giải đấu.
Tiền đạo: Mohamed Salah (Liverpool) Salah có mùa giải cá nhân xuất sắc nhất lịch sử Premier League, với 47 lần góp công vào bàn thắng (29 bàn, 18 kiến tạo). Anh là cầu thủ đầu tiên đạt hai con số ở cả bàn thắng và kiến tạo trước Giáng sinh. Salah ghi bàn và kiến tạo trong 11 trận, phá kỷ lục cũ (7 trận).
Tiền đạo: Alexander Isak (Newcastle) Isak ghi 23 bàn, chỉ kém Salah, và là nhân tố quan trọng giúp Newcastle trở lại Champions League. Anh ghi bàn trong 8 trận liên tiếp vào tháng Một, góp 9 bàn trong chuỗi 6 trận thắng liên tiếp của Newcastle. Isak cũng gây áp lực hiệu quả, với 100 lần gây áp lực dẫn đến cướp bóng ở 1/3 cuối sân.
