Tròn 30 năm trước, CLB Công an TPHCM đăng quang ở một mùa giải được xem là hay nhất, kịch tính nhất, nhiều biến cố nhất của lịch sử giải vô địch quốc gia Việt Nam. Chiến thắng 3-1 của Công an TPHCM trước Thừa Thiên Huế trên sân Thống Nhất cũng hoàn thành cú hattrick cho bóng đá TPHCM khi trở thành đội bóng thứ 3 của thành phố vô địch quốc gia sau Cảng Sài Gòn (các năm 1986, 1994) và Hải Quan (1991).
Người ghi bàn trong trận chung kết, Vua phá lưới mùa giải năm đó, là tiền đạo Lê Huỳnh Đức, cũng chính là HLV của CLB Công an TPHCM hiện nay. Ông được công bố vai trò cùng lúc với những tân binh hàng đầu như Nguyễn Tiến Linh, Phạm Đức Huy… Dự kiến, buổi lễ ra mắt và xuất quân cho mùa giải mới của đội sẽ diễn ra ngày 8-8.
Sự trở lại của biểu tượng một thời, cùng với CLB Becamex TPHCM, đã thực sự gây xúc động với người hâm mộ, gợi nhớ đến thời kỳ hoàng kim của bóng đá thành phố mang tên Bác. 30 năm trước, thành phố có 3 đội chơi ở hạng cao nhất và họ giành 4 chức vô địch trong 6 mùa giải. Những lứa cầu thủ từ Trường Năng khiếu nghiệp vụ TPHCM khi đó ra trường phải đắn đo tìm chỗ đầu quân khi các đội bóng đều mạnh, có truyền thống và bản sắc riêng. Nói đến Hải Quan là lối chơi 3 hậu vệ, phòng thủ phản công; trong khi Cảng Sài Gòn gắn liền với kiểu đá nhuyễn, nhỏ, kỹ thuật.
CLB Công an TPHCM lại là đội tiên phong với lối chơi kiểm soát bóng, tấn công nhanh với nền tảng tốc độ. Là đội bóng cuối cùng lên ngôi vô địch với dàn cầu thủ cao lớn, trẻ trung, thiên về tấn công tốc độ nên họ thu hút khá đông cổ động viên trẻ. Những Lê Huỳnh Đức, Trần Minh Chiến, Liêm Thanh, Hứa Hiền Vinh… ngày đó có lẽ là thế hệ cầu thủ đầu tiên tạo ra khái niệm “ngôi sao” bóng đá, đậm chất giải trí.
Đến giờ, bóng đá TPHCM mất hơn 2 thập niên đi tìm lại ánh hào quang ngày cũ. Sự trở lại của đội Công an TPHCM vì thế mang tính biểu tượng cho một giai đoạn mới của bóng đá thành phố. Nhiều chuyên gia cho rằng, điều bóng đá TPHCM cần làm lúc này không phải là cố gắng có được thành tích thật nhanh mà phải khôi phục được những giá trị truyền thống. Đó có thể là những cái tên đã trở thành huyền thoại, là những trận derby nóng bỏng giữa các đội cùng thành phố trên sân Thống Nhất, là những khán đài đậm sắc màu, cá tính của từng CLB.
Lần cuối cùng TPHCM có danh hiệu vô địch quốc gia là năm 2002, có chờ thêm một vài năm có lẽ cũng không sao, hay đúng hơn, đó chỉ là vấn đề thời gian. Khơi gợi những giá trị cũ, xây dựng lại niềm tin nơi người hâm mộ, xem ra vừa thiết thực vừa cấp bách. Quan trọng hơn, sân Thống Nhất phải có một đội chủ nhà đáng tin cậy, có năng lực khơi lại bầu không khí bóng đá thực thụ…